“Cũng được, đơn giản lại dễ nhớ, A Duyên, ngoài ra, hôm khai trương ngươi cần chuẩn bị thức ăn trước, ta cảm thấy, ngươi có thể làm nhiều bánh gạonếp một chút, ta tin tưởng hôm đó nhất định sẽ bị tranh mua!”
Tùy Duyên cười, “Ta nhớ kỹ rồi, Hạo Nhiên ca!”
Hạo Nhiên cõng Tái đại nương lên, đi tới cửa, rồi nói với Tùy Duyên, “Đóngcửa vào trong đi, nếu như buổi tối gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, nhớphải kêu to, hộ ở bên cạnh, ta đã sớm chào hỏi rồi!”
Tùy Duyên gật đầu, trong lòng ấm áp, “Hạo Nhiên ca, các ngươi đi trước đi, rồi ta đóng cửa!”
”Vậy cũng không được, ta một đại lão gia và một lão bà tử, ban đêm đi đườngkhông sợ, nhưng mà ngươi là một tiểu nương tử, dẫn theo một oa nhi không lớn không nhỏ, tóm lại không tốt lắm, ngươi khóa cửa, khóa hết các chốt cửa rồi, ta liền đi!” Lời lẽ Hạo Nhiên ngay thẳng nói.
Tùy Duyên nghe vậy, trong lòng hơi chua xót, “Hạo Nhiên ca, ngươi chờ một chút!”
Hạo Nhiên cười lộ ra hàm răng trắng, “Mau đóng cửa vào đi thôi, đi ngủ sớm!”
Tùy Duyên gật đầu, đóng cửa lại.
Làm cho khuôn mặt tươi cười của Hạo Nhiên càng ngày càng nhỏ, cuối cùng không nhìn thấy nữa.
Tùy Duyên dựa lưng ở trên ván cửa, sau đó cười khúc khích.
Bịch bịch bịch chạy vào phòng bếp, kéo tay Bất Hối, “Bất Hối, Bất Hối, cuối cùng chúng ta cũng có nhà thuộc về mình rồi!”
Vốn không dễ dàng có được ngôi nhà.
Lại có được rất dễ.
Bất Hối cũng cười, nương con hai người lôi kéo nhau, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-phat-tai-cua-thuong-phu/86791/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.