“Nương Bất Hối, ngôi nhà này bẩn quá, mấy ngày nữa, ta kêu mấy người đến, triệt triệt để để quét dọn một chút!”
”Không cần, ta tự làm là được rồi!” Tùy Duyên nói.
Hạo Nhiên lắc đầu một cái, trèo lên gác xếp, một lát liền nhanh chóng chạyxuống, “Trước kia người nọ nuôi heo sao? Hôi như vậy?”
Tùy Duyên chỉ cười cười.
Bất Hối cũng cười.
Thật vất vả mới có một ngôi nhà, hôi hơn, nàng cũng có thể dọn dẹp cho nó sạch sẽ.
”Hạo Nhiên ca, nơi này, ta tự mình quét dọn là tốt rồi, thật!”
Hạo Nhiên nghe vậy, do dự một chút, “Vậy cũng được, nếu như không làm được, gọi ta một tiếng, còn có cái gì cần phải mua mà không chuyển về được,gọi ta một tiếng!”
”Tốt!”
Mấy ngày kế tiếp, buổi sáng TùyDuyên làm điểm tâm xong, liền dẫn theo Bất Hối đến đây quét dọn, buổitrưa trở về nấu cơm, buổi chiều lại tới quét dọn.
Trở lại nhà Hạo Nhiên, làm cơm tối, rửa chén dọn dẹp xong, ngã xuống giường.
Mặc dù mệt đến mức xương cốt cả người đều rã rời, nhưng, nhìn Bất Hối ngủsay, Tùy Duyên cảm thấy, cuộc sống, chưa từng phong phú như thế.
Tốn thời gian năm ngày, cuối cùng cũng dọn dẹp cửa tiệm sạch sẽ, Tùy Duyênlại mua lá ngải cứu ở tiệm thuốc xông trong trong ngoài ngoài một lầnnữa.
Vách tường hay gì đó, cũng lau đi lau lại.
Hạo Nhiênlà người đầu tiên tới nhà mới của Tùy Duyên, nhìn cửa tiệm rực rỡ hẳnlên, sạch bóng, không có một hạt bụi, Hạo Nhiên không nhịn được thanthở, “Chậc chậc chậc, quả thật sáng hẳn lên!”
Tùy Duyên cười, nụ cười ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-phat-tai-cua-thuong-phu/86788/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.