Dáng vẻ Hạo Nhiên, mang theo lấy lòng, mang theo hỏi thăm.
Là điều Đan Phượng chưa từng thấy qua.
Mà hắn, liền ném nàng ở lại như vậy, có lẽ, từ khi bắt đầu nhìn thấy nàng (Tùy Duyên),hắn hoàn toàn quên mất sự tồn tại của nàng.
Đan Phượng cắn môi, nhanh chóng đuổi theo.
Chạy chậm mấy bước, kéo ống tay áo của Hạo Nhiên lại.
"Bịch......" Diễn đàn Lê; q"úy; đ/ô.n
Không ai biết xảy ra chuyện gì, chờ phục hồi tinh thần lại, mới phát hiện, một nữ tử, bị một nam tử, làm ngã lăn quay trên đất, hình như ngã không nhẹ.
Tùy Duyên cũng kinh ngạc, nhìn Hạo Nhiên, lại nhìn Đan Phượng bị ngã xuống đất, nhíu mày.
Hạo Nhiên hít sâu một hơi, nhìn Tùy Duyên, muốn nói gì đó với Tùy Duyên, nhưng mà chuyện gì cũng không nói, đi tới bên cạnh Đan Phượng, "Ngươi có khỏe không?"
Đan Phượng nhìn Hạo Nhiên, khóe miệng tràn ra tơ máu, trong con ngươi đầy tràn nước mắt, uất ức, tức giận.
"Chuyện đó, ta không quen bị người khác lôi kéo!"
Đan Phượng ô ô một tiếng khóc lên.
Giải thích hoang đường cỡ nào, mới vừa rồi nữ tử kia cũng lôi kéo hắn, tại sao hắn không lập tức hất ra nàng.
Mà nàng.......
"Ta muốn về nhà, ngươi đưa ta về nhà!" Đan Phượng nói đến phần sau, càng trở nên đau lòng.
Hạo Nhiên hít sâu một hơi, "Được, ta sẽ đưa ngươi về nhà!"
Ôm lấy Đan Phượng, khi quay đầu lại muốn tìm kiếm Tùy Duyên, cuối cùng lại không thấy bóng dáng Tùy Duyên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-phat-tai-cua-thuong-phu/2010496/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.