Mười một tháng bảy.
Tùy ký giống như trước đây, Đông Ân dẫn người đi xách nước, Bất Hối bồi Tái đại nương.
Vào lúc xế chiều Tùy Duyên, lại đi đến Túy Tiên lâu một lần nữa.
Sau lưng vẫn có cái đuôi như cũ.
Trở lại Tùy ký, sau khi làm cơm tối rồi ăn xong, Tùy Duyên lại tìm đến Tái đại nương.
"Đại nương......"
Tái đại nương nhìn Tùy Duyên, "A Duyên, ngươi vẫn chưa từ bỏ sao?"
"Đúng, đại nương, ta nghĩ, có lẽ chúng ta thật sự phải rời đi!"
Tình hình bây giờ, nàng thật sự không thể không rời đi.
Những người theo dõi kia, võ nghệ cao cường, vừa nhìn liền không phải một mình nàng có thể đối phó, bây giờ Tùy ký, trên có già, dưới có trẻ, thật sự phải động thủ, ai có thể bảo đảm không người nào bị thương, ai có thể bảo đảm, lớn lớn nhỏ nhỏ đều có thể sống sót?
Không người nào dám bảo đảm.
Cũng không có ai bảo đảm được.
Tái đại nương nhìn Tùy Duyên, một hồi lâu mới trở lại bình thường nói, "A Duyên, từ lúc vừa mới thấy ngươi, ta liền rất yêu thích ngươi, cũng biết cho dù ngươi làm chuyện gì, đều có lý do của bản thân ngươi, nhưng mà, hiện tại ta không thể đi theo ngươi, một, ta phải chờ Hạo Nhiên, hai, ta không thể rời khỏi Phục Hi thành!"
Tái đại nương nói xong, dừng một chút, mới tiếp tục nói, "Nếu như ngươi thật sự quyết định muốn đi, thì đi đi, không cần phải để ý đến ta!"
"Đại nương, ngươi đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-phat-tai-cua-thuong-phu/2010470/chuong-56-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.