Đợi Tùy Duyên vừa đi, Hứa đại nhân giận không thể tả, "Truyền lệnh cho phòng giam, Bổn quan không hy vọng Cổ sư gia nhìn thấy mặt trời ngày mai. Còn có Đái Thanh Hoa gì đó, truy nã nàng về quy án!"
Kết cục của Đái Thanh Hoa là gì, Tùy Duyên không quan tâm.
Nhưng mà nghe nói khách điếm Phúc Lai của nàng bị tịch thu, mấy nương con các nàng bị đuổi ra ngoài, người không có đồng nào, nàng độc ác bán hai nữ nhi vào kỹ viện, đổi bạc, tính toán rời khỏi Phục Hi thành, nhưng không ngờ bạc bị người khác đánh cắp.
Lúc đuổi theo tên trộm, chân nhi tử bị xe ngựa đụng phải, người gây họa lại chạy trốn, đến bạc mời đại phu cũng không có, có lẽ tám phần sẽ bị tàn tật.
Tùy ký buôn bán càng ngày càng tốt.
Tùy Duyên cũng bận rộn dạy mấy đứa bé nấu ăn, Túy Tiên lâu một tháng cũng tới học một món ăn.
Thắt lưng của Quý Khôi cũng khá hơn, có thể tự mình ngồi dậy, còn có thể chầm chậm đi lại.
Tùy Duyên vẫn cho rằng, Ngọc Thanh Ca sẽ trở lại tìm mình, đi điều trị cho cô nương bị mù mắt, nhưng vẫn không hề tới. Đảo mắt, ba tháng trôi qua.
Tháng sáu Phục Hi thành rất nóng, cho dù đi tới chỗ nào, đều giống như nướng ở trên lò lửa.
Đại Hoàng thật sự trở thành Đại Hoàng, đi lại ở trong sân, buổi tối một chút xíu gió thổi cỏ lay, cũng sẽ không ngừng kêu uông uông uông.
Bất Hối đi học đường, cho dù học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-phat-tai-cua-thuong-phu/2010464/chuong-55-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.