Thẩm Ý nhìn, chỉ cảm thấy dường như đã gặp ở nơi nào, cố gắng nghĩ, rồi lại nhớ không nổi.
Tái đại nương đã dẫn Bất Hối, mang theo Tùy Duyên tới.
"A Duyên, hắn chính là Thẩm Ý ngươi đã cứu!"
Thẩm Ý vội vàng đứng dậy ôm quyền, "Đa tạ ân cứu mạng!"
"Thẩm công tử không cần đa lễ, ngươi là bằng hữu của Hạo Nhiên ca, ta nhất định cố gắng hết sức!"
Cũng may cứu sống được Thẩm Ý, nếu như không cứu sống được, làm sao đối mặt với sự tin tưởng tuyệt đối của Hạo Nhiên.
Thẩm Ý nghe vậy, tâm tư hơi đổi, nở nụ cười, "Để cảm ơn đại ân cứu mạng của ân nhân, tương lai nếu như ân nhân có việc cần Thẩm Ý, cứ mở miệng!"
Ân cứu mạng lớn hơn trời, sao Thẩm Ý hắn có thể vong ân phụ nghĩa.
"Thẩm công tử, ngươi không cần phải để ý!"
Thẩm Ý kinh ngạc, do nàng không biết thân phận của mình, cho nên cự tuyệt, hay là đã biết thân phận của mình, vẫn không chút động lòng như cũ?
Nếu như vế sau, vậy thật sự đáng giá xem trọng, cũng thật sự đáng giá để Hạo Nhiên động lòng.
"Ân nhân, có biết ta là ai không?"
Tùy Duyên cười, "Thẩm công tử là ai, đối với ta mà nói, chỉ là bằng hữu của Hạo Nhiên, không có thân phận khác!"
Tùy Duyên đáp lời như vậy, thật sự rất hay.
Thẩm Ý cười, "Ân nhân, là Thẩm Ý thất lễ!"
Thấy Thẩm Ý như vậy, Tùy Duyên nhức đầu.
Ngược lại Tái đại nương ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-phat-tai-cua-thuong-phu/2010444/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.