"Không sao, lúc ta xuất phát, chuẩn bị cây đuốc đặt ở trong rừng cây, trở về lúc trời tối cũng không có chuyện gì!" Quý thị cười nói.
Trước kia chưa từng đi qua con đường kia, hôm nay, trụ cột trong nhà ngã xuống, nàng không còn cách nào khác, chỉ đành phải chống đỡ căn nhà này, vì kiếm sống, vì mấy đứa bé, trượng phu, nàng đã đi tới tới lui lui rất nhiều chuyến, đã sớm quen thuộc.
Cộng thêm, Chiêu Đệ và Phán Đệ trong nhà, sớm hiểu chuyện, sợ nàng sợ, sẽ đến trên đường đợi nàng.
Thật sự không sợ gì.
"Vậy làm sao được chứ, trong núi nhiều thú dữ, sao không gọi đương gia (gia chủ, chỉ người chồng) của ngươi đi?" Tái đại nương nói.
Quý thị nghe vậy, hốc mắt đỏ lên.
Nếu là nói trước kia, đúng là Quý Khôi tới Phục Hi thành bán lá dong, cùng những thứ khác, đổi bạc, mua gạo trở về.
Nhưng......
"Đại nương, trượng phu của ta hắn ngã gãy thắt lưng, bây giờ chỉ có thể nằm trên giường dưỡng bệnh, không đi được!"
Tái đại nương đã hiểu.
"Trong nhà có mấy đứa bé?"
"Có năm nữ nhi!" Quý thị nói xong, trong lòng cực kỳ khó chịu.
Cũng bởi vì, đều là nữ nhi, từ trước đến giờ bà mẫu (mẹ chồng) không đối xử tốt với nàng.
Tái đại nương thở dài.
Năm nữ nhi, một trượng phu ngã bệnh nằm liệt giường, cuộc sống của Quý thị, thật là không dễ chịu mà.
Tùy Duyên cũng rất bội phục Quý thị, có dũng khí sinh nhiều con như vậy, dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-phat-tai-cua-thuong-phu/2010409/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.