Hạo Nhiên là một người hiếu thuận, Tái đại nương cũng cởi mở, sống chung rất tốt.
Tối hôm qua nhất định đã xảy ra chuyện gì?
Tùy Duyên nhớ lại tiểu tặc trốn chạy đêm qua, lắc lắc đầu, đi lên phía trước cười một tiếng với Tái đại nương, "Đại nương, chào buổi sáng!"
Sắc mặt Tái đại nương khẽ cứng đờ, nhưng vẫn cười một tiếng với Tùy Duyên, "A Duyên, chào buổi sáng!"
Tùy Duyên tiến lên, ôm cánh tay Tái đại nương, "Đại nương, Bất Hối chờ ngươi cùng ăn điểm tâm!"
Vừa nghe đến Bất Hối, tâm tình Tái đại nương cực kỳ tốt.
"Vẫn là nha đầu Bất Hối làm đau lòng người!" Nói xong vỗ vỗ tay Tùy Duyên, kéo Tùy Duyên đi tới nhà bếp.
Hạo Nhiên đứng ở cửa, sờ sờ lỗ mũi, đuổi theo.
Cùng ngồi một chỗ ăn điểm tâm, Tùy ký bắt đầu mở cửa, người tới ăn điểm tâm rất nhiều.
Hạo Nhiên ở phòng bếp múc cháo, Tùy Duyên vội vàng bưng này nọ đi ra, Bất Hối dọn dẹp chén đĩa, Tái đại nương thu tiền.
Nhưng mà, nhiều lần, Tái đại nương sững sờ ngồi ở trên ghế, hoàn toàn quên mất chuyện thu tiền.
Tùy Duyên nhìn, trước tiên ghi ở lòng.
Hết buổi sáng, Trương ca đưa nội tạng bò đến, còn có cả xương bò.
“Muội tử A Duyên, chào buổi sáng!"
Tùy Duyên cười một tiếng với Trương ca, "Trương ca, chào buổi sáng!"
Bởi vì đều là một tháng giao bạc nội tạng bò một lần, sau khi Trương ca chỉnh sửa rồi để mấy giỏ nội tạng bò coi như sạch sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-phat-tai-cua-thuong-phu/2010404/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.