Chưa đầy hai ngày sau, trước tiết học buổi chiều, Song bắt gặp Đỗ Hoàng Phương đến trường nó để nộp đơn phúc khảo. Vẻ mặt hớn hở của Phương khiến Song hoài nghi câu nói của Lê Cẩm Vy. Phương trông chẳng giống một người sắp mất đi gì cả, ngược lại, miệng cậu không khép nổi. Song lấy làm buồn cười:
"Cậu không lo vụ phúc khảo à?"
Giải của Phương được xếp vào hàng giải có số, nên kết quả phúc tra không mấy áp lực cậu. Phương vỗ ngực:
"Nộp xong cái đơn là tớ không còn hối tiếc gì nữa."
Song thở dài. Giá như nó đoạt giải Ba như Phương thì trên cả tuyệt vời. Nhưng ngẫm lại, nếu thế, Song sẽ lại khao khát giải Nhì, và cứ tăng dần lên cho đến khi giải Nhất thuộc về nó may ra mới dừng lại.
Song thắc mắc:
"Cậu không thích điểm hiện tại à?"
"Ừ, tớ nhận ra tớ còn có khả năng cao hơn. Tội gì mà không phúc khảo."
Đó cũng là điều mà Song nghĩ về bài thi của nó. Nỗi thất vọng ngày một lớn dần chính bởi phong độ làm bài ổn định hôm ấy. Phương hỏi ngược lại Song:
"Cậu không phúc khảo à?"
"Tớ có nhiều thứ phải chọn lựa."
Thấy Phương ngờ nghệch trước câu trả lời tối nghĩa của nó, Song kể với Phương về đắn đo của bản thân. Giá như Song kiên định với một con đường thì tốt biết mấy, nó mông lung quá.
Đề cập đến học bổng của tập đoàn NH, Phương ồ lên vì sự trùng hợp:
"Hôm qua có một cô nào đó ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-pha-huy-hoc-sinh-he-chuyen/2812430/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.