Ngọc Ánh: Bống ơi ăn gì?
Hà Diệp thất thần trước quầy đồ ăn vặt, cô bất chợt thấy vị snack hai anh em cùng thích, từng tranh nhau. Tiếng gọi của Ngọc Ánh khiến Hà Diệp giật mình, lấy gói đồ ăn rồi liền chạy lại chỗ Ngọc Ánh.
Ngọc Ánh: Bống ơi, Bống xinh đẹp ơi.
Hà Diệp tặng lại ánh mắt nghi ngờ, hai tay xoa cánh tay lông tơ dựng ngược lên, giọng nói ghét bỏ hỏi:
- Cậu muốn gì?
Ngọc Ánh thanh toán xong liền nhỏ giọng nói với Hà Diệp:
- Tối qua nhà mình được không?
Hà Diệp ánh mắt lưỡng lự, chờ đợi Ngọc Ánh nói ra một lý do.
Ngọc Ánh: Bố mẹ mình đi chơi rồi, mình hơi sợ.
Hà Diệp: Nhật Nam bị cậu cấm cửa rồi hả? - Nói rồi nhìn cô bạn mình véo mũi cười.
Ngọc Ánh: Nha. Người ta sợ ở một mình:
Hà Diệp vừa gật đầu vừa đáp: Tẹo về mình sẽ bảo mẹ.
Ngọc Ánh: Yêu quá, tý tan học anh lai về xin bố mẹ Bống.
Nói rồi liền nắm tay cô đi về khu lớp học.
Tiết học buổi tối kết thúc, Hà Diệp trở về nhà liền không thấy bóng dáng bố mẹ đâu. Trên bàn thờ có mâm cơm đã hết hơi ấm, ánh mắt đượm buồn, cô lấy điện thoại xin phép bố mẹ rồi mang quần áo cùng sách vở qua nhà Ngọc Ánh.
Cửa nhà bật mở, đèn sáng choang cả căn nhà rộng lớn, Hà Diệp đặt bịch đồ ăn lớn hai người vừa sát phạt tại tiệm tạp hóa liền thở dài. Ngọc Ánh thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-khoang-san/3348601/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.