Tần Huân quay đầu nhìn cô, dịu dàng nói: “Quen biết em lâu như vậy, đây là lần đầu tiên thấy em bình luận sau lưng người khác đấy.” Sầm Từ mím môi cười tủm tỉm, cố tình hỏi: “Chẳng lẽ chúng ta quen nhau lâu đến thế sao? Anh là doanh nhân, nên biết lòng người khó lường, có những người quen nhau cả đời nhưng vừa quay đầu lại đã trở thành người xa lạ.” “Nhưng có những người vừa gặp lại như đã quen từ rất lâu.” Con đường phía trước hơi gồ ghề, Tần Huân đưa tay ra dìu cô, nói: “Tiểu Từ, em là một cô gái tốt.” Sầm Từ sửng sốt, quay đầu nhìn anh.
“Sao thế?” Tần Huân cười.
Sầm Từ lắc đầu: “Cảm thấy cách anh khen người khác thật...
đơn giản.” Tần Huần không ngờ cô nói như vậy, anh cảm thấy buồn cười: “Đơn giản cũng được, miễn sao dễ nghe.
Em đi cẩn thận nhé.” Đường mòn này nhiều sỏi đá, Sầm Từ bị trượt chân, Tần Huân liền đưa tay ra đỡ, tiện thể ôm lấy eo cô.
Sầm Từ ngẩn ngơ, dù còn cách một lớp quần áo, nhưng cô vẫn cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng tỏa ra từ bàn tay Tần Huân trên eo.
Cô nói cảm ơn, rồi khéo léo tránh khỏi tay anh, song ngoài mặt vẫn tỏ ra vô cùng tự nhiên.
Nếu là người đàn ông khác, chắc chắn cô sẽ nổi giận, nhưng anh là Tần Huân, mà cô lại có tình cảm với người đàn ông này, nên cảm thấy hành vi ấy chẳng những không đáng ghét, mà trái lại còn có phần ngọt ngào.
Tối mùng một Tết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469872/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.