Nói chuyện với người thông minh sẽ bớt được nhiều phiền phức.
Tần Huấn hỏi được câu ấy, tất nhiên anh cũng có thể đoán được suy nghĩ của cô, bèn nói: “Đúng thế.”
“...
Là giống nhau, như đúc sao?” “Lần trước em lấy ra tôi chưa kịp nhìn kỹ, nhưng chắc giống nhau, như đúc.” Sầm Từ hơi nhướng mày, thoáng suy tư giây lát rồi lại hỏi: “Vậy chiếc chuông của Thẩm Tự đến từ đâu?” “Là tôi tặng.”
Thẩm Tự có thói quen dùng chuông để đánh thức, giống như những nhà nghiên cứu tâm lý hay những nhà thôi miên khác thích dùng các dụng cụ phụ trợ như bút, quả lắc...
Sở thích mỗi người đều không giống nhau.
Khi ấy Thẩm Tự có một quả chuông, là loại chuông đồng bình thường, nhưng một lần cô lao công dọn dẹp phòng anh ta đã bất cẩn làm rơi mất.
Sau khi biết chuyện này, Tần Huân muốn tặng Thấm Tự một cái khác, trùng hợp thay cũng sắp đến sinh nhật anh ta, Tần Huân bèn tìm một thợ chế tác thiết kế một quả chuông vàng kiểu cổ, nhỏ xinh nhưng cầu kỳ, bên trong còn khắc tên tiếng Anh của Thẩm Tự.
Thẩm Tự rất thích quả chuông vàng kiểu cổ ấy, sau khi được tặng thì luôn sử dụng nó.
Sầm Từ hỏi Tần Huân: “Dù tôi có một chiếc y hệt thế, cũng không thể chứng minh được điều gì cả.” “Muốn âm thanh của chuông vàng ngân dài lảnh lót như chuông đồng không phải là chuyện đơn giản, khi ấy thợ chế tác vàng phải mất rất nhiều công sức mới làm được.” Sầm Từ lập tức hiểu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469869/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.