Bùi Lục ngồi trên giường bệnh, nói chuyện câu được câu chăng, rõ ràng không quá chú ý đến lời dặn dò của y tá.
Pháo Tên Lửa đến bệnh viện cùng anh ta, nhìn thấy Thang Đồ, cậu ta mừng rỡ vẫy tay: “Chị dâu, ở đây này!” Bùi Lục ngước mắt lên lườm cậu ta, khẽ quát: “Nói linh tinh gì đấy?” Thang Đồ đến gần, đúng lúc nghe thấy tiếng quát của Bùi Lục, trong lòng tuy khó chịu nhưng cũng không thể hiện ra mặt.
Cô chào hỏi đơn giản với Pháo Tên Lửa, sau đó quay sang hỏi Bùi Lục rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Giây phút nghe thấy tiếng súng, ba hồn bảy vía của Thang Đồ đã mất hơn nữa, cô lập tức gọi lại cho Bùi Lục nhưng không sao gọi được.
Trên đường Thang Đổ lái xe đến Sở cảnh sát, điện thoại của Bùi Lục cuối cùng cũng có người nghe, nhưng lại là đồng nghiệp của anh, cậu đồng nghiệp đó bảo Bùi Lục bị thương, hiện đã được đưa tới bệnh viện.
Khi ấy, chân giẫm ga của Thang Đồ cứng đờ lại, suýt nữa đâm vào cái cây, may mà không làm sao, cuối cùng cô quay đầu xe đến bệnh viện.
Cả quãng đường cô không biết mình đã lái xe thế nào, chắc chắn cô đã vượt đèn đỏ, vì khi ấy cô quá nóng ruột, nhìn đèn màu gì cũng giống màu xanh.
Tâm trạng Thang Đồ sốt ruột như kiến trên chảo nóng, đầu óc rối bời như mớ bòng bong, nhưng cũng thật lạ, dù không thể nào nghĩ thông suốt, song trong đầu cô luôn hiện lên một hình ảnh: Bùi Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469866/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.