🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tuy vậy nỗi sợ luôn ám ảnh Vãn An Thời từng giây, từng phút không phải do bố dượng, mà do chính mẹ cô gây ra.



Trong ký ức của Vãn An Thời, gia đình cô hầu như chẳng bao giờ có tiếng cười, khi bố dượng về nhà, bố mẹ sẽ cãi nhau liên tục, thậm chí người bố dượng thứ hai còn đánh đập mẹ cô.



Và bất kể là khi họ cãi nhau hay khi bố dượng không ở nhà, cô sẽ trở thành nơi để mẹ mình trút giận, bà ta vừa đánh cô vừa mắng: Mày là đồ con hoang, vì sao ngày xưa tao lại sinh mày ra? Mày chết đi, chết rồi sẽ không là gánh nặng cho tao nữa! Vãn An Thời cũng cho rằng, có lẽ bản thân chính là gánh nặng.



Sau này mẹ cô ấy lại ly hôn, mấy năm sau đó không tái hôn nữa.



Mới đầu Vãn An Thời thầm nghĩ điều này thật may mắn, bởi nếu mẹ không tái hôn thì sẽ không còn buồn phiền, mà không buồn phiền thì sẽ không trút giận lên cô nữa.



Nhưng thực tế thì không phải mẹ cô không muốn tái hôn, mà là người đàn ông nhập nhăng với mẹ cô không muốn ly hôn.



Nói thẳng ra, mẹ cô chính là tình nhân của người ta.



Tuổi tác của người đàn ông đó có thể làm ông nội của Vãn An Thời, về già phát tài bằng nghề khai thác mỏ.



Đàn ông dù ở độ tuổi nào, nín nhịn cả đời, một khi phát tài sẽ sinh ra những ham muốn khác.



Lão ta thuê cho mẹ cô một căn nhà rất xa xỉ, đối

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469853/chuong-83.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cách Một Cảnh Cửa
Chương 83: Tâm sự gửi vào ánh trăng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.