Khuôn mặt đó dán lên kính cửa sổ.
Ép sát vào kính, sát đến nỗi mắt mũi đều bị biến dạng.
Đó là một người đàn ông!
Dương Tiểu Đào chưa bao giờ gặp người đàn ông này ở phòng khám, gã ăn mặc rất đàng hoàng, nhưng giữa đêm lạnh giá như vậy, mà gã không hề mặc áo khoác, chỉ mặc đúng một chiếc sơ mi trắng, đằng sau gã là cây vẫn tùng phủ đầy tuyết, khiến khuôn mặt gã trông giống như bôi sáp, méo mó, âm u.
Còn chưa kể, gã vẫn luôn trợn tròn mắt!
Dương Tiểu Đào đã bao giờ gặp phải tình cảnh như vậy đâu? Kể cả trong số những vụ án đặc biệt trước đây, cô cũng chưa từng gặp cảnh này.
Phải mãi một lúc lâu sau, Dương Tiểu Đào mới thốt ra được một tiếng từ cổ họng: “Anh là ai?” Nhưng không ngờ tiếng nói này lại làm bản thân giật nảy mình, một giọng nói run rẩy, the thé vang lên, giống như vật vã thốt ra sau khi bị dây thừng siết cổ.
Hồi lâu sau Dương Tiểu Đào mới tỉnh táo nhận ra, đây chính là giọng của mình.
Không biết do giọng nói của Dương Tiểu Đào quá nhỏ nên kẻ bên ngoài không nghe thấy, hay là nghe thấy nhưng thờ ơ hờ hững, chỉ biết người đàn ông đó vẫn dán mặt lên cửa kính, hai mắt mở trừng trừng không chớp mắt.
Hơi thở của Dương Tiểu Đào chưa từng chậm lại, thậm chí càng ngày càng thở mạnh hơn, đến nỗi trái tim cô cũng đau nhói theo.
Dương Tiểu Đào cảm thấy gã đó đang nhìn mình, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469845/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.