Giây phút được Tần Huân ôm vào lòng, Cẩm Từ cảm thấy huyệt thái dương của mình giản giật, đầu óc choáng váng, vết thương ở cổ đau đớn bỏng rát, mấy ngày tới chắc chắn nó sẽ bị bầm tím lên cho xem.
Những người khác không hề biết rằng, Bùi Lục đã nghĩ cảnh tượng diễn ra sau đó mới chính là điều ngạc nhiên và kinh hãi nhất trong sự nghiệp của anh.
Sau khi thả tay ra, sắc mặt Trạm Tiểu Dã lập tức thay đổi, cậu ta quỳ sụp trên giường, ra sức đưa tay tóm Sầm Từ, gân xanh trên trán nổi rõ, con ngươi như sắp nổ tung nhìn chằm chặp Sầm Từ, ánh mắt ấy chỉ thiếu điều muốn giết sống cô.
Nhưng vì một tay bị trói nên cậu ta không thể làm được gì, bởi vậy cậu ta ra sức kéo, cánh tay bị trói đập vào giường tạo thành tiếng “cộp cộp”, cộng thêm tiếng gào thét phát ra từ miệng cậu ta, không khác gì một con quái thú bị vây nhốt, âm thanh này phát ra lúc nửa đêm khiến người ta sởn tóc gáy.
Tư thể của Trạm Tiểu Dã một lần nữa nhanh chóng thay đổi.
Bàn tay đang giơ về phía Sầm Từ như bị một sức mạnh kéo ngược trở lại, hai nét mặt khác nhau của Trạm Tiểu Dã luân phiên biến đổi, như trở thành hai khuôn mặt.
Rồi Trạm Tiểu Dã cất tiếng.
Là “Trạm Xương”: “Mày điên à? Ngăn tao lại thì mày có ích lợi gì?” Giây tiếp theo, giọng nói lại biến thành của Trạm Dã: “Tôi không tin cô ta, nhưng tôi càng không tin ông! Chỉ khi tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469842/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.