Trạm Xương gặng hỏi hành tung hằng đêm của cậu ta, Trạm Tiểu Dã cũng không thừa nhận, nói đêm nào cũng ngủ trên giường mình, nếu ông ta không tin thì cứ lắp camera.
Tất cả đều cực kỳ giống một âm mưu.
Có người chiếm đoạt cơ thể của Trạm Tiểu Dã, à không, cái thứ chiếm đoạt cơ thể cậu ta chắc chắn không phải là người, nếu không tại sao lại có thể điều khiển cái bóng đó thích đến thì đến thích đi thì đi? Nhất định là một ác quỷ, vì chỉ có ác quỷ mới có thể triệu tập một ác quỷ khác! Chúng định hãm hại ông ta! Chúng sẽ mài mòn tinh lực và lý trí của ông ta đến cạn kiệt, sau đó nuốt chửng ông ta, hủy hoại ông ta, hoặc kéo ông ta lang thang khắp thế giới như một cái bóng, không ai biết ông ta là ai, và cũng không ai nhận ra ông ta.
Trạm Xương càng nghĩ càng thấy sợ, đến lúc này ông ta cũng chỉ có thể nghĩ tới Sầm Từ.
Sầm Từ hỏi thẳng: “Ông nói Trạm Tiểu Dã gọi hồn ma đến, liệu có khi nào con ma đẩy vốn định tìm ông báo thù không?”
Câu này làm Trạm Xương rùng mình.
“Khi ấy Thiển Thiển chết thế nào?”
“Không liên quan tới tôi! Không liên quan đến nhà họ Trạm chúng tôi! Là do chính nó!” Cảm xúc của Trạm Xương bị kích động, ông ta chau mày lại, rõ ràng rất bất mãn khi nhắc đến chuyện này.
Sầm Từ im lặng.
Trạm Xương điều chỉnh lại nhịp thở, hít vào thở ra một hơi, bây giờ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469832/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.