Nói đến đây, Tần Huân ngừng lại, ngón tay gõ nhẹ vào cốc nước: “Còn về nhân cách chính của Trạm Tiểu Dã, quả thật một khi sợ chuyện nào đó là cậu ta cứ né tránh không nhắc đến, do vậy quanh năm suốt tháng cậu ta không thể thoát khỏi áp lực tinh thần cực lớn, nhưng theo tôi, nếu chuyện này liên quan trực tiếp đến Trạm Xương, vậy có thể Trạm Tiểu Dã đang bảo vệ ông ta, hay nói cách khác là bảo vệ danh tiếng nhà họ Trạm.” Sầm Từ suy nghĩ hồi lâu, rồi gật đầu: “Suy luận này cũng có lý, nếu Trạm Tiểu Dã một lòng muốn bảo vệ danh dự nhà họ Trạm, vậy thì có thể giải thích được tại sao cậu ta chịu tổn thương tinh thần nặng nề nhưng không hề lên tiếng, điều này cũng làm rõ được lý do vì sao sau khi nhân cách thứ hai xuất hiện lại có thái độ thù địch với Trạm Xương, quyết tâm phải hạ bệ Trạm Xương bằng được, bởi nhân cách thứ hai cho rằng Trạm Xương là căn nguyên gây ra mọi đau khổ.”
Tần Huân gật đầu, mỉm cười: “Đúng thế.” “Được rồi, giám đốc Tần, anh là chuyên gia à.” Thang Đổ cố ý giả vờ ngạc nhiên, ánh mắt nhìn lướt qua bàn tay Tần Huân đang cầm cốc, nhoẻn miệng cười: “Không chỉ có thể bắt kịp mạch suy nghĩ của Tiểu Từ của chúng tôi, mà còn phát hiện ra một vấn đề quan trọng.
Dứt lời, Thang Đồ nhìn Sầm Từ, thầm ra hiệu cho cô bằng ánh mắt.
Sầm Từ nhận được ám hiệu của Thang Đồ, bèn hơi hạ mặt xuống nhìn, bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469814/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.