Nhất là khi so với mùi hương trong chiếc xe này.
Không khí trong xe Tần Huân rõ ràng hệt như hơi thở trên người anh, sạch sẽ và thanh mát, điều này càng khiến cho mùi club trong trí nhớ cô trở nên buồn nôn hơn.
Cô thậm chí còn ngửi thấy mùi đó trên quần áo của mình...
Giây tiếp theo Sầm Từ mở cửa xe lao ra ngoài, Tần Huân giật mình, vội tháo dây an toàn của mình rồi cũng xuống xe theo.
Sầm Từ không đi xa, cô chống tay lên một thân cây ven đường, cúi người nôn khan.
Tần Huân thấy vậy liền lấy một hộp khăn giấy từ trong xe, bước lên chỗ Sầm Từ đứng thì phát hiện cô không nên gì cả.
“Xảy ra chuyện gì vậy? Trạm Xương đã cho cô ăn gì?” Tần Huân nhẹ nhàng vuốt lưng cho Sầm Từ, chau mày hỏi.
Mất một lúc sau Sầm Từ mới cảm thấy đỡ hơn, cô dựa vào thân cây điều chỉnh lại nhịp thở: “Tôi không ăn gì cả, uống hai hớp rượu, buồn nôn là vì hình ảnh nơi đó, nó khiến tôi không thoải mái.” Bây giờ Tần Huân mới hiểu, anh quay người về xe lấy bình nước, mở nắp đưa cho cô.
Sầm Từ nhận lấy uống mấy hợp liền, lúc này mới cảm thấy dạ dày thoải mái hơn một chút.
“Chưa ăn cơm mà đến Tử Đình?” Sầm Từ gật đầu.
Tần Huân thở dài nói: “Còn đủ sức đến nhà hàng không? Tôi nấu cơm cho cô.” Sầm Từ lắc đầu.
“Chân bị sao thế?” Tần Huân tinh mắt phát hiện, lúc xuống xe cô đi khập khiễng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469811/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.