Sầm Từ không hề nể mặt, chỉ nhận khám bệnh chứ không đi ăn, một thời gian dài sau mọi người cũng không muốn tự chuốc lấy bực mình nữa.
Dương Tiểu Đào cực kì tò mò với người có thể mời được Sầm Từ ra ngoài ăn cơm, cô lại còn thì thầm với vẻ bí mật: “Em đoán là anh Tân.” Thang Đồ không cần nghĩ cũng biết người đó là Tần Huân, dạo này số lần hai người gặp nhau ăn cơm khá nhiều.
“Nhà hàng đó thế nào? Hôm nào mời mình đi ăn đi.” Sầm Từ thong thả nói: “Cũng được, cậu cua được Bùi Lục đi đã, đừng giậm chân tại chỗ mãi như thế.” Nghe Sầm Từ nói xong, Thang Đổ bất lực.
Đúng lúc này Dương Tiểu Đào gõ cửa bước vào, nhắc nhở Sầm Từ mười phút nữa khách sẽ đến, cô còn hỏi: “Trà, nước hoa quả, cà phê và nước khoáng, em cần chuẩn bị loại nào?” Sầm Từ đáp: “Trà và nước hoa quả đều được, đừng để khách hàng nhìn thấy nước lọc.” Sau khi Dương Tiểu Đào đi rồi, Thang Đồ hỏi: “Sao vậy?” “Khách hàng lấp chỗ trống của Mẫn Vi Vi sợ nước lọc, chỉ dám uống nước có màu.” Thang Đồ khẽ ho mấy tiếng, như chưa nhìn thấy người đến mà đã ngửi thấy mùi gay mũi.
“Này.” Thang Đồ gọi Sầm Từ khi cô đang đi ra tới cửa phòng làm việc: “Châu Quân từ chối cho cậu gặp Mẫn Vi Vi à?” Sầm Từ mỉm cười: “Đúng thế, bây giờ anh ta chỉ mong mình cách Mẫn Vi Vi càng xa càng tốt, mình nghĩ nếu hồi xưa anh ta biết Mân Vi Vi sẽ thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469805/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.