Hôm sau, Tần Huân gọi điện thoại cho Sầm Từ, thông báo Châu Quân đã đồng ý hẹn gặp.
Dù là năng suất làm việc của Tần Huân hay là sự thay đổi thái độ của Châu Quân cũng đều khiển Sầm Từ bất ngờ, vậy nên trong lúc ngồi ở phòng khám chờ Tân Huân, Sầm Từ suy nghĩ, không cần biết mục đích thật sự của Tân Huân là gì, chí ít thì trong chuyện này anh ta thật sự đã giúp đỡ cô hết lòng hết sức.
Tần Huân nhanh chóng đến câu lạc bộ Môn.
Xe của hai người vẫn đang nằm ở tiệm sửa, nên Tần Huân lái xe của công ty đến đây.
Từ xa Dương Tiểu Đào đã nhìn thấy anh đứng tựa vào cửa xe.
Sầm Từ vừa ra tới cửa, Tiểu Đào liền hào hứng hỏi, bác sĩ Sâm, chị với anh Tần Huân đang hẹn hò thật sao? Sau khi đã lên xe, cứ nghĩ tới Dương Tiểu Đào, Sầm Từ lại cảm thấy buồn cười, cô bé này muốn được lấy chồng quá rồi.
Thấy cô tươi cười vui vẻ, Tần Huân rất tò mò, hỏi cô có chuyện gì vui vậy.
Tất nhiên Sầm Từ sẽ không kể chuyện của Dương Tiểu Đào cho anh, chỉ trả lời: “Không có gì, chỉ đang nghĩ tới một chuyện rất buồn cười thôi.” Nét mặt Tần Huân thả lỏng, anh nhẹ giọng nói: “Hiếm khi thấy cô cười.” Sầm Từ hơi ngẩn người, lát sau cô lẩm bẩm: “Hình như...
trước đây tôi không như vậy.” “Hả?” Tần Huân không nghe rõ.
“À, không có gì.” Sầm Từ cũng không hiểu tại sao tự dưng mình lại nói thế, bèn chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469789/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.