Khi Sầm Từ xuống bãi đỗ xe, thì cũng là lúc mây nhanh chóng kéo đến che khuất mặt trời, gió bắt đầu nổi lên, khiến thời tiết trở nên vô cùng lạnh lẽo. Đây quả thực là đặc trưng của mùa đông, chỉ cần ánh nắng bị che khuất đi thì ngay lập tức cảm nhận được cái lạnh buốt xương.
Câu nói của Mẫn Vi Vi hiện giờ vẫn cứ văng vẳng bên tai Sầm Từ.
“Có hai ‘tôi’ cùng sống trong không gian này. À không, hoặc phải nói đó một là không gian song song, cả hai ‘tôi’ đều có cuộc sống riêng, sự từng trải riêng, chúng tôi vốn không liên quan đến nhau, nhưng vào một ngày tình cờ, tình trạng này bị người khác phá hỏng. Những ký ức tôi từng trải qua bị chuyển sang cơ thể của một ‘tôi’ khác, có lẽ tôi quen biết Châu Quân, nhưng đấy là tôi của trước kia thôi, tôi của bây giờ đã không còn là tôi của trước kia nữa rồi.”
...
Người làm nghề tư vấn tâm lý như Sầm Từ không hề lạ gì với điều này, thậm chí Sầm Từ còn từng được nghe những lời còn lạ lùng hơn thế. Cô biết rằng tâm lý con người trở nên bất thường bắt nguồn từ sự bí ẩn của bộ não và sự phức tạp của môi trường xung quanh.
Chính vì vậy, không thể trách bệnh viện khi nhất trí kết luận Mẫn Vi Vi có xu hướng mắc chứng rối loạn đa nhân cách, những điều cô ta nói quả thật có thể chứng thực điểm này.
Cơn gió ngang qua, thổi đám lá khô xào xạc, một chiếc rơi xuống bên chân Sầm Từ, chiếc lá mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/1021288/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.