Về phía bà Mai, khi ra cổng để nói chuyện phải trái với mấy bà tám khó ưa, còn chưa kịp mở lời liền bị bọn họ hội đồng chửi bới : "Bà dậy lại con cháu bà đi nhá. Quân vô học. Cái loại không ra gì mới chửa hoang còn vác mồm đi chửi người. Bố nó chết rồi mẹ nó không dậy được nó à.."
Chửi cô, cô có thể nhịn. Nói cô chửa hoang cô cũng đã không chấp nhặt họ rồi. Vậy mà bọn họ không chỉ chửi con gái cô mà còn nói những lời khó nghe về bố mẹ cô. Không thể nhịn.
Yến Nhi ở trong sân nghe thấy tiếng chửi bới oang oang bên ngoài cổng liền bế con đi ra. Hà và Kiệt cũng đi ra theo. Cũng có một số người tò mò đi theo.
Ngoài cổng, bà Mai tức đỏ cả mặt, chỉ tay về phía mấy bà cô kia quát : "Mềm thối thì ngậm vào đừng có mở ra làm người ta khó chịu. Các bà mới là quân vô học đấy! Chuyện của con cháu nhà tôi như nào ảnh hưởng bát cơm nắm gạo nhà các bà à mà xía cái mỏ vào! Nó có tiền nó mở lễ đầy tháng con nó to thì kệ mẹ nó, mắc cái gì mà các bà xách mồm ra đây chửi. Nó gặp thẳng tồi thì nó chịu, các bà khỏi lo, về mà lo cho con cháu nhà các bà đi kìa. Còn ý, đừng có động chạm đến người đã mất. Cẩn thận kẻo đêm ngủ bị anh rể tôi về bóp cổ đấy."
Bà Mai nói một tràng rồi dừng lại chống nạnh thở. Đinh lấy hơi để chửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-ma-me-don-than-di-den-dinh-cao/3721746/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.