"Điều khiến ta biết ơn nhất có thể không phải là một lần đạt giải nhất toàn khối hay may mắn trúng tờ vé số vào cuối ngày, mà là cả quá trình tiếp xúc với mọi thứ không lúc nào nếm phải đắng cay? Nhưng, sự nhẹ nhàng có phải quá nhàm chán hay không? Mọi thứ thật không đáng để tâm tới"....
Sáng thứ 2 đầu tuần. Trường đại học trọng điểm thành phố X
"Chào Chu lão sư"
"Chu lão sư, buổi sáng tốt lành"
"Em chào thầy"
"Chào em"
Chu Thanh Đồng gật đầu với làn sóng sinh viên lướt qua anh. Đôi chân dài thẳng tấp sải bước một cách chậm rãi. Áo sơ mi tươm tất không một nếp gấp, cúc áo được cài tới nút cuối cùng. Được rồi, cái nhan sắc này thật là khiến người khác phải ngước nhìn. Chu Thanh Đồng – Thạc sĩ chuyên khoa II ngành Y. Hiện tại đang là giảng viên ngành Y Dược trường đại học trọng điểm. Người đàn ông đẹp trai, tài giỏi, tiền đồ sáng lạng, chỉ mới 29 tuổi. Nhưng đúng vậy, người đàn ông thế này không thể nào còn độc thân được. Anh đã kết hôn được 2 năm. Cuộc tình đó, tưởng chừng như thật viên mãn.
"Ahhhh!! Cậu nhìn kìa, đôi chân đó nhìn như bước vào trái tim tớ vậy!"
"Ánh mắt của thầy ấy vẫn luôn lạnh như vậy sao??"
"Nghe nói Chu lão sư đã kết hôn rồi...hic"
"Ai mà tốt số thế"
Cửa văn phòng giáo viên được mở ra. Hiện tại là 7h40, còn tận 20p mới bắt đầu có tiết dạy. Trong phòng cũng chỉ hoe hoắc 3 4 người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-ma-anh-lua-chon/2942426/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.