Xe ngựa chạy vội trên đường, Cố Tương ở bên trong cảm thấy lắc lư sắp ói ra, chỉ là, trong lòng nàng lại vạn phần lo lắng, chỉ hận không thể chắp cánh. Hình Thượng Thiên ở một bên nắm tay Cố Tương an ủi nói, "Khẳng định là suy nghĩ nhiều, Hân nhi và Minh Huệ không có việc gì."
Đều nói đứa nhỏ và mẫu thân là có tâm linh cảm ứng, tuy rằng Cố Tương không mê tín, nhưng hôm nay cảm giác này thật sự quá mãnh liệt... Tựa hồ có thể nghe được tiếng trẻ con khóc nỉ non.
Chờ xe ngựa vào cửa đông hoàng cung, vừa mới thay đổi xe, lại nhìn thấy Lý Thành thở hồng hộc chạy tới. Hắn chạy thực vội, trên trán đều là mồ hôi, sau lưng đã ẩm ướt một mảnh lớn, nhìn thấy Cố Tương và Hình Thượng Thiên, hoang mang rối loạn nói, "Điện hạ, nương nương, việc lớn không tốt."
Cố Tương siết chặt khăn hỏi, "Ra chuyện gì?"
"Là hoàng hậu nương nương." Lý Thành quỳ run run nói sự tình ngọn nguồn một lần. Ăn xong cơm chiều, hoàng hậu lại bỗng nhiên đến Linh Khê cung, nói là mình dưới gối hư không, muốn ôm tiểu hoàng tôn đi để bản thân nuôi, vô luận ai khuyên cũng không nghe. Lý Thành vừa cho người kéo dài thời gian, vừa đi xem thái tử điện hạ đã hồi cung chưa, thật may vừa vặn gặp gỡ.
Lý Thành vừa mới dứt lời, Cố Tương nhịn không được cắn khăn tay khóc lên, Hình Thượng Thiên gắt gao nắm roi ngựa, khó khăn mới khống chế mình không có chửi ầm lên, nói, "Còn không mau dẫn đường."
Lý Thành không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-lam-sung-phi/1512173/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.