Tuyết càng rơi càng lớn, mà ngay cả trên đường đều tích tuyết tầng thật dày, có thể đến đầu gối, chuyện săn thú đành phải tạm dừng, Cố Tương đứng ở cửa sổ nhìn bên ngoài nhịn không được nói, "Như vậy sẽ không có đại nạn chứ?" Nàng còn nhớ rõ trước đây vừa đến mùa đông, nếu tuyết rơi quá lợi hại, có người bởi vì nhà không đủ củi lửa bị đông lạnh quá mức, thậm chí có phòng ở vốn không đủ rắn chắc, sập xuống.
Hình Thượng Thiên nhìn nhìn không nói gì, Xuân Nha tiếp lời, " Lần trước nô tỳ về thăm nương, bà nói, hàng xóm nhà nô tỳ, bởi vì không đủ củi lửa, trực tiếp chuyển đến nhà cha vợ." Xuân Nha còn nhớ rõ nương nàng dặn dò nhất định phải hầu hạ tốt di nương, nhờ phúc di nương, nhà các nàng năm nay thư thái hơn, mùa đông cũng có thể ăn mấy cân thịt heo, trong lòng Xuân Nha không hiểu đạo lý lớn, chỉ biết làm người phải có lương tâm, chịu ân phải báo, cho nên, nàng càng dụng tâm hầu hạ Cố Tương.
Tuyết rơi lợi hại, rất nhiều đường liền bị chặn lại, Cố Tương nhìn thức ăn trên bàn khắc sâu cảm nhận được câu danh ngôn kia, muốn làm giàu, thiếu sinh đứa nhỏ nhiều tu lộ. Tuy rằng lời này nghe qua vô lý, nhưng là sự thật liền là như thế, đường không lưu thông, tự nhiên không có thương phẩm, không có thương phẩm..., haiz, chúng ta không nói cái gì giải trí, chỉ là dầu muối cơ bản nhất đều là rất khó được.
Hôm nay cơm trưa chỉ hai món, đậu cô-ve sao thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-lam-sung-phi/1512130/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.