Thẩm ma ma càng cẩn thận hầu hạ Uông thị, thấy hai má nàng từ từ gầy yếu, tuy rằng đau lòng nhưng cũng không nói nhiều một câu, lần trước nàng phạm vào sai lầm quá mức nóng vội, lúc này đây nhất định phải ổn định, nàng nói phu nhân lời kia đã thực thấu triệt, điểm đến thì thôi, còn lại phải dựa vào phu nhân lĩnh ngộ, kỳ thật dựa theo trí tuệ phu nhân làm sao có thể không hiểu? Chẳng qua là phu nhân không thuyết phục được chính mình mà thôi, nhưng là, nếu phu nhân thật sự vẫn là luẩn quẩn trong lòng..., Thẩm ma ma nhìn hoa hòe cách đó không xa nghĩ, nếu thật sự luẩn quẩn trong lòng. Thẩm ma ma cắn răng nghĩ, chỉ có thể nói tình hình thực tế cho Chiêu Hòa vương phi đến xử lý.
Buổi chiều một ngày này, Uông thị ngồi trước bàn trang điểm ngây ngẩn một lúc lâu, trong tay vẫn nắm một phong thư đã cũ..., hoàn hồn nói với Thanh Trúc, "Thanh Trúc, ngươi kêu Thẩm ma ma lại đây, lần trước váy sen hồng đường viền kim văn lệ sắc mẫu phi cho người mang tới đặt ở đâu?" Thanh Trúc dưỡng suốt một tháng, rốt cục khỏi hẳn, lúc này đang tích cực hầu hạ trước mặt Uông thị, nghe xong lời này cười, ra cửa dặn tiểu nha hoàn một phen.
Lúc Thẩm ma ma đến, Uông thị đang thay quần áo, quần áo diễm lệ ửng hồng phụ trợ Uông thị càng thêm đẹp đẽ quý giá loá mắt, đoan trang thục nghi, trên mặt Thẩm ma ma không tự giác lộ ra tươi cười, biết đây là Uông thị nghĩ thông, bà cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-lam-sung-phi/1512113/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.