[Không có.]
Quý Minh Lan ngạc nhiên, cơ mà không có gì quá bất ngờ. Bây giờ cô phải xác định là bà ta có gây hại gì cho mình không.
Cơ mà để một người lạ vào trong khu vực của mình, cô không biết phải nói mình thế nào. Có lẽ dạo này cô đang có vấn đề.
Quý Minh Lan đảo mắt, úp máy xuống bàn rồi ngả lưng dựa vào ghế, cầm thìa bạc chạm nhẹ vào miệng bát: “Súp ngon lắm, cơ mà bác nêm hơi mặn, sau này chú ý chút.”
“Tôi hiểu rồi.”
Cô đứng dậy ôm chậu cây nhỏ trên bàn ăn chuẩn bị lên tầng, bỗng nhớ ra còn hộp bánh kem ở trong xe, đành xuống gara lấy.
Quý Minh Lan thấy hộp bánh để ở ghế sau, mở cửa xe với lấy, lúc ngẩng đầu lên vô tình nhìn về phía góc phòng trống không. Cô nhíu mày, dường như cô đã bỏ lỡ gì đó, nhưng mà cô không nghĩ ra.
Quý Minh Lan xách hộp bánh lên nhà, bác giúp việc đang thu dọn bát đĩa bỏ vào máy rửa bát, có vẻ là sắp xong việc chuẩn bị rời khỏi đây.
Cô liếc nhìn một cái, môi hơi mím lại, cố nén sự khó chịu đang dâng trào trong lồng ngực, bước nhanh về phía phòng ngủ.
Chậu cây để trên bàn ăn được cô mang lên theo, đang ngồi trên bàn uống nước ríu rít với nhau không ngừng, hầu hết toàn là mấy chuyện vớ vẩn. Quý Minh Lan chẳng chú ý lắm, hơi cúi người tìm quyển visa trong vali.
Chậu cây cô mang theo là loại cây mà cô không biết, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-giai-quyet-cua-dai-tieu-thu/3446794/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.