Uông Lẫm không có nói cho Khương Lỗi biết chuyện đêm hôm đó, anh hy vọng đây chẳng qua là xuất hiện ảo giác trong khoảnh khắc lúc say rượu..
Anh chỉ nghỉ ngơi vài ngày rồi cũng bắt buộc phải tiến nhập đoàn phim bắt đầu huấn luyện, địa điểm ở một trường đua ngựa khu ngoại ô thủ đô. Xung quanh tuyệt nhiên là rừng núi hoang vắng, siêu thị gần nhất cũng mất nửa tiếng chạy xe, có thể nói là được ngăn cách, vô cùng thuận lợi để đắm chìm trong nghệ thuật.
Những cảnh hành động là điểm nhấn cho bộ phim lần này. Trong giai đoạn hiện giờ, nhiệm vụ hàng ngày của Uông Lẫm chính là tập với bao cát, đánh nhau với võ sư huấn luyện, chạy quay vòng trong sân luyện tập đã được rào lại. Ngày đầu tiên sau khi chạy xong anh lập tức bị ói ra, sau đó chạy ngay tới chỗ phòng tắm gần đó để tắm rửa và ổn định lại.
"Lẫm Thiếu anh không sao chứ?" Tiểu Ngải ở bên ngoài lo lắng kêu lên.
Lỗ tai Uông Lẫm vang lên ong ong, sau khi có hơi chút khá hơn mới nói: "Không có việc gì, cậu mang cơm qua cho tôi, tiện thể đưa điện thoại di động của tôi qua đây."
Tiểu Ngải đi xa rồi anh mới chậm rãi tắm rửa cho sạch sẽ, tiện thể nhớ lại những thành quả dưới buổi huấn luyện ngày hôm nay như một trò ngoan. Sau đó bước ra ngoài, chuẩn bị đi thưởng thức một bữa cơm trưa thiếu dầu thiếu muối, thiếu gia vị nhạt nhẽo.
Chuyện đầu tiên ngay khi anh cầm điện thoại trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-de-xung-doi/2989450/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.