Sau mấy ngày ăn uống cùng nhau, dì Thẩm Vận và tôi đã trở thành bạn tốt.
Lúc đầu tôi nghĩ dì Thẩm Vận khá khó gần, nhưng thực ra dì ấy mắc chứng sợ xã hội, ngại nói chuyện với người lạ.
Bây giờ hai chúng tôi đã thân với nhau, chúng tôi bắt đầu chị chị em em cùng nhau hành Vân Gián.
Trong công ty Vân Gián là ông sếp quyền lực, nhưng giờ anh cũng phải chịu đựng để tôi leo lên đầu làm mưa làm gió.
Dì Thẩm Vận và tôi ngồi ăn trên ghế sô pha, trong khi Vân Gián phải đứng lau nhà.
"Mẹ! Trong nhà có robot quét dọn mà, tại sao con phải lau?" Vân Gián bắt đầu phàn nàn.
"Thế anh ở không làm gì? Bộ A Bôn không biết mệt sao?" A Bôn là tên tôi đặt cho bé người máy.
Vân Gián không dám nói ra, anh ấy bắt đầu trút giận lên tôi.
“Bỏ chân ra!” Vân Gián đá vào chân của tôi.
"Dì nhìn xem anh ấy hung dữ như thế nào, trước mặt dì đã như vậy, sau này anh ấy còn đánh con nữa thì sao?"
"Vân Gián! Sao con dám nói vậy với Tiểu Tri Tri, mau xin lỗi cho mẹ."
"Mẹ, con không có, con..."
Vân Gián muốn giải thích, nhưng khi dì Thẩm Vận cau mày, anh chỉ có thể ngoan ngoãn khuất phục.
"Xin lỗi, anh sai rồi."
“Sai chỗ nào?” Tôi giống như một kẻ xấu xa được nước làm tới.
"Ưng Tri Tri!"
“Được, được, em tha thứ cho anh.” Tôi vẫn phải nghĩ đến cuộc sống của mình sau khi trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-de-tro-thanh-phu-ba/2891746/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.