9
Tôi và An Mông quyết định bắt kịp tiến độ trong hai ngày này, dù sao chị ấy cũng bị phạt nhiều lần vì không hoàn thành nhiệm vụ kịp thời trong thời gian tôi cách ly.
Khi tôi gặp An Mông, chị ấy đeo kính râm, môi đỏ mọng và bước đi quý phái.
"Chị làm gì vậy? Chị tính thu mua quán cà phê này à?"
"Chị đang cố gắng để phù hợp với tạo hình nhân vật thôi."
An Mông ngồi xuống và chiếu bảng nhiệm vụ lên cho tôi xem.
Nhiệm vụ 3 khiến nữ chính gặp tai nạn xe.
"Cái này không được, em sợ đau!"
“Chị có cách này hay lắm!” An Mông vừa nói vừa kéo tôi đi tới một quảng trường nhỏ.
Bảy tám giờ ở quảng trường nhỏ đã tấp nập người qua lại, rất nhiều phụ huynh đưa con nhỏ đến đây chơi.
Nhiều đứa trẻ ba bốn tuổi đạp xe đạp trên con đường nhỏ.
An Mông kéo tôi vào một bên đường, đúng lúc một cậu bé đang đi xe đạp về phía tôi.
Tôi không biết tại sao, nhưng An Mông đột nhiên đẩy tôi về phía trước.
Tôi mất thăng bằng và ngã sấp mặt phía trước xe đạp, chỉ cách bánh trước 0,01 cm.
"Ai da, Tri Tri à, cô có sao không, bị đụng có xíu chắc không quá nghiêm trọng đâu nhỉ?" An Mông bắt đầu nói những điều vô nghĩa.
Tôi choáng váng, và đứa trẻ bày ra vẻ cũng sốc v.ãi chưởng.
Tôi ngạc nhiên trước "quỷ kế" của An Mông, vậy cũng được sao?
Thằng bé chắc phải ngạc nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-de-tro-thanh-phu-ba/2891739/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.