Mấy giây đầu tiên khi nghe Lưu Thiên Mộc nói thì Trịnh Tương Hảo và Niên Cầm Bách cũng quay lại nhìn nhau, nhưng khoảng năm giây sau đó là gương mặt của cô đã đỏ lên, riêng Niên Cầm Bách lại cảm thấy rất thích thú, thậm chí anh còn nhìn cô, nói:
- Đúng rồi đó, buổi sáng này anh cùng cha đi chợ, mấy cô mấy dì còn bảo anh và em rất có nét giống nhau nữa.
Khoan!
Dừng khoảng chừng là hai giây!
Sự chú ý của tất cả mọi người ở trong lớp không còn là sự giống nhau của Niên Cầm Bách và Trịnh Tương Hảo, hay là chuyện tên họ của hai người có duyên với nhau.
Mà sự chú ý của họ rơi vào câu nói "Buổi sáng này", "Anh cùng cha", "đi chợ"?
Là buổi sáng này... Niên Cầm Bách... Cùng với... Cha... Của Trịnh Tương Hảo.. Đi chợ?
Nhưng có vẻ như hai chính chủ vẫn chưa biết rằng bản thân đang bị chú ý, Trịnh Tương Hảo vẫn còn thản nhiên nhìn anh, nói:
Thật hả? Bình thường em và anh trai ra chợ cũng không thấy ai nói em và anh ấy giống nhau.Vậy xem ra là em và anh chính là định mệnh rồi.Trịnh Tương Hảo cũng chỉ phì cười, sau đó cô mới chú ý đến ánh nhìn của những người xung quanh, trong đó cũng bao gồm cả Niên An Dực và Cao Tuyết Nghênh vừa mới qua chơi.
Ngay lập tức Cao Tuyết Nghênh đã chạy đến trước mặt của Niên Cầm Bách, đập bàn một cái, hung hăng nói:
- Niên Cầm Bách! Cậu tên Cầm Bách chứ có phải tên cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-dau-gau-cung-chieu-tieu-ngot-ngao/3600483/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.