Phùng Tiểu Long cũng không biết bọn họ đã bị bao vây, anh đích thân tiến lên phía trước lục soát người hai kẻ buôn ma túy, sau khi đã chắc chắn rằng bọn họ không có vũ khí anh liền ra lệnh cho những người khác trói hai tên buôn bán ma túy này lại. Phùng Tiểu Long đi lại bên cạnh đống lửa nhặt ba lô của hai người này lên, anh bàng hoàng khi nhìn thấy số ma túy trong hai cái ba lô lớn, nếu để số ma túy này truyền ra ngoài thì không biết sẽ hại bao nhiêu người. Vừa nghĩ đến chuyện đã có hoặc trong tương lai sẽ có rất nhiều người vì hai tên khốn này mà tan cửa nát nhà, Phùng Tiểu Long liền bước tới đấm một cú vào cằm của một tên buôn ma túy trong đó. 
Cú đấm này Phùng Tiểu Long dùng hết toàn lực, danh hiệu vua đánh cận chiến của doanh trại cũng không phải là hư danh, tên buôn ma túy bị anh đánh ngất nằm ngã trên mặt đất. 
Ánh mắt của Phùng Tiểu Long rơi vào trên người của một tên buôn ma túy khác, lạnh lùng nói: "Khốn khiếp, đã có bao nhiêu người bị hủy hoại trong tay chúng mày rồi!" 
Tên buôn ma túy đứng đó nhìn đồng bạn hôn mê trên mặt đất, cười nói với Phùng Tiểu Long: "Mày đánh rất được, nhưng đôi khi có đánh cũng vô dụng." 
Hắn nói tiếng Trung không quá tiêu chuẩn nhưng cũng đủ để khiến mọi người nghe rõ ý của hắn, nhưng Phùng Tiểu Long lại không hiểu rõ ý nghĩa trong đó. 
"Nhớ kỹ, tao là Khôn Long, có thể trước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-dau-binh-vuong/2435540/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.