Khi Triệu Quốc Khánh tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trên một chiếc giường êm ái, từ khung cảnh trong nhà có thể biết được nơi này là quân doanh, chỉ là không biết địa điểm cụ thể.
“Dậy rồi à?” Khuôn mặt mọt sách của huấn luyện viên Tiêu xuất hiện trước mặt Triệu Quốc Khánh.
Vừa mới tỉnh lại liền liền phát hiện gương mặt như vậy gần như dán vào mặt mình, cho dù là ai thì cũng đều bị giật mình, nên phản ứng của Triệu Quốc Khánh có chút quá kịch liệt.
“Huấn... Huấn luyện viên Tiêu, anh muốn làm gì, tôi không có hứng thú đối với đàn ông!” Triệu Quốc Khánh nói xong, đột nhiên ngồi dậy, co người vào góc giường.
Huấn luyện viên Tiêu sửng sốt trước lời nói của Triệu Quốc Khánh, thô lỗ nhổ một ngụm nước bọt kêu lên: “Phì, cậu đang suy nghĩ gì vậy? Cho dù cậu có suy nghĩ đó thì ông đây cũng không có hứng thú với đàn ông đâu!”
“Vậy thì tại sao anh lại gần tôi như vậy?” Triệu Quốc Khánh vẫn chưa yên tâm, hai cánh tay che ở trước ngực.
“Ta chỉ là muốn nhìn cậu một chút, xem cậu tỉnh chưa!” Huấn luyện viên Tiêu tức giận kêu lên, “Đừng nói bậy nữa, mau dậy đánh thức hai người bọn họ đi!”
“A.” Triệu Quốc Khánh nhìn huấn luyện viên Tiêu với vẻ cảnh giác trên khuôn mặt của mình, cái biểu tình kia khiến huấn luyện viên Tiêu có cảm giác muốn đánh người.
Phùng Tiểu Long cùng Lý Thực thành bị đánh thức, hai người trăm miệng một lời hỏi hai vấn đề.
Chúng ta làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-dau-binh-vuong/2435469/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.