Ba sĩ quan theo Lãnh Vô Sương thấy vẻ mặt Triệu Quốc Khánh chân thành, rồi nói tập hợp mọi người lực lượng rõ ràng thấy có nhiều lợi hơn hại, vì vậy một người trong đó liền mở miệng giải thích: “Đội trưởng Lãnh, tôi thấy không bằng cùng chiến đấu với bọn họ đi, đối với chúng ta như vậy cũng có chỗ tốt.”
Lãnh Vô Sương trừng nhìn đối phương, lạnh giọng nói: “Cậu muốn cùng bọn họ thì đi cùng bọn họ đi. Còn hai người cậu nữa, nếu cảm thấy một tân binh có thể hỗ trợ càng nhiều cho các cậu vậy các cậu cũng đi theo cậu ta đi!” Nói xong quay người rời đi.
Ba người đi theo Lãnh Vô Sương cũng không quá thích cái tính khí cao ngạo này của hắn, có thể không ổn chính là bọn họ không quá hiểu rõ Triệu Quốc Khánh, so sánh một tên tân binh và một gã chuẩn bộ đội đặc chủng thì bọn họ càng thêm tin tưởng vị chuẩn bộ đội đặc chủng Lãnh Vô Sương này.
“Đội trưởng Lãnh chờ một chút!”
“Chúng tôi đi cùng anh.”
“Đợi chút, đội trưởng Lãnh!”
Ba tên sĩ quan vội vàng đuổi theo, chỉ có thể ném lại ánh mắt tiếc nuối với Triệu Quốc Khánh.
“Tên gia hỏa này thật không biết tốt xấu!” Bàng Hổ mắng một câu.
“Làm sao bây giwof?” Phùng Tiểu Long hỏi.
Lãnh Vô Sương từ chối cũng làm Triệu Quốc Khánh một bụng tức giận, nhưng giống như lời anh từng nói, sẽ không miễn cưỡng bất kỳ ai, cũng chỉ có thể mặc kệ đối phương bỏ đi.
“Nếu bọn họ cố ý rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-dau-binh-vuong/2435414/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.