Đây là lần đầu tiên cô được ôm chặt như thế này. Đã từ rất lâu rồi, cũng không còn nhớ rõ lần cuối cùng cô được ôm là khi nào nữa. Trong giây phút đó đầu óc cô bỗng nhiên trống rỗng, đôi tay chợt phản ứng lại mà bám lấy vạt áo anh.
Mình bị làm sao vậy? Không được để bản thân rung động. Mình đã từng thề rằng sẽ không lụy tình, mình...không muốn giống như mẹ trước kia, gặp phải một người đàn ông phản bội
Hinh Ly vội buông tay rồi lùi lại, vẫn nhìn anh lạnh lùng như thường ngày
"Lo cái gì chứ? Tôi đã làm sao đâu?"
"Em còn nói không sao? Hai ngày qua em đi đâu? Anh gọi điện cũng không nghe máy, đến nhà cũng không gặp? Anh"...
Đang tuôn trào cảm xúc thì bỗng bắt gặp cô nhìn anh chằm chằm. Thiếu Phong ngượng đến chín mặt, anh nhìn cô rồi ngậm họng lại luôn mà không nói thêm được gì. Anh đưa tay gãi đầu, đánh mắt nhìn đi nơi khác
"À! Anh chỉ là quan tâm sợ em xảy ra chuyện gì thôi!"
"Vậy nên đó là lí do anh đến đây à?"
Mình...nên nói làm sao với cô ấy đây? Mẹ muốn mình và cô ấy tiến tới hôn nhân, bà muốn gặp ba của cô ấy. Nhưng ngay cả mình cũng chưa từng gặp ngay nghe qua gì về ông ấy thì biết ăn nói làm sao được?
Thiếu Phong ngập ngừng khó nói. Anh lại gãi đầu nhìn cô rồi nói chuyện bâng quơ
"À phải rồi! Mời anh vào nhà đã chứ?"
Sau khi vào nhà, đợi cô ngồi thong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-cung-chieu-vo-cua-han-tong-tai/2805873/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.