Hôm sau ngủ dậy, Thiếu Phong chợt nhớ ra vài chuyện. Anh nhớ rằng đêm qua mình dường như đã uống say, lúc Hinh Ly đang nằm trên giường nghịch điện thoại thì anh mò vào
"Vợ! Đang làm gì vậy?"
Hinh Ly ngửi thấy trên người anh mùi rượu nồng nàn liền vô cùng khó chịu, lập tức ngồi dậy đẩy anh ra xa, nhăn mặt
"Qua phòng kế bên mà ngủ đi! Mùi rượu nồng nặc, khó ngửi thật!"
Anh mặc kệ cô có cằn nhằn gì, cứ thế mà lăn đùng ra nằm yên một chỗ đó, không nhúc nhích cục cựa. Nằm úp mặt xuống nệm một lúc, anh ngẩng đầu lên, dù mắt đã mơ mơ màng màng rồi nhưng vẫn cố nhìn cô, miệng cười toe toét
"Em đẹp... đẹp thật đấy!"
"Xì! Dẻo miệng! Say rồi lại nói nhảm à?"
Thiếu Phong nói xong thì gục luôn tại chỗ. Thấy anh im lặng mãi không nói gì nữa, Hinh Ly mới nhìn thử xem. Hình như là ngủ rồi? Cô cũng không chắc chắn, đành dùng biện pháp mạnh, lay lay người anh mấy cái thật mạnh. Anh vẫn nằm bất tỉnh nhân sự. Xem ra đã uống nhiều lắm rồi.
Ngồi yên nhìn anh ngủ, mới thấy lúc ngủ anh vẫn là đẹp trai nhất, lạnh lùng cả lúc đang ngủ. Mái tóc đẹp ấy bay nhè nhẹ, đôi mày hơi nhíu lại, thi thoảng ho lên vài tiếng.
Không biết trong đầu đang nghĩ gì, Hinh Ly đột nhiên như bị khuôn mặt này hút hồn, nhìn thật gần, thật gần. Sống mũi cao thẳng tắp, đôi môi thanh tú này nhìn vào thật là muốn cắn. Lòng bỗng có chút liều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-cung-chieu-vo-cua-han-tong-tai/2805233/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.