Hinh Ly sụt sùi đi về phía Hàn phu nhân, ngồi bên cạnh bà. Hai người phụ nữ kiên cường và dũng cảm đã thấu hiểu nhau, mọi hiểu lầm đều được hoá giải, trong lòng cả hai bây giờ nhẹ nhõm muôn phần.
Bà quay sang nhìn cô, nhìn chính mình của hai mươi mấy năm về trước, người con gái thiếu thốn tình thương yêu của cha mẹ, chịu quá nhiều mất mát và tổn thương. Bàn tay bà vuốt ve tóc cô, bỗng dưng cũng không kìm được lòng mà rơi lệ, nhìn cô âu yếm
"Con gái ngoan! Từ bây giờ cứ xem như mẹ là mẹ ruột của con, chúng ta sẽ không còn bất kì những hiểu lầm nào nữa. Mẹ sẽ bảo vệ con, che chở cho con"...
Bà hiểu cảm giác mất mẹ và bị gia đình bỏ rơi là đau đớn đến cỡ nào, vậy mà trước mặt bà Hinh Ly vẫn luôn mạnh mẽ như thế. Bây giờ cô có thể trút bỏ hoàn toàn được rồi.
Hinh Ly bật khóc nức nở sà vào lòng bà, giống như hai mẹ con thật sự, yêu thương nhau như chưa từng có chút khoảng cách xa lạ gì. Thiếu Phong đứng ở bên ngoài nhìn qua khe cửa nhỏ, trong lòng vừa nghẹn ngào vừa hạnh phúc.
[..]
"Mẹ! Hôm nay con có cô bạn thân đến chơi, mẹ không phiền chứ?"
Hàn phu nhân nhìn cô con dâu xinh đẹp đang đứng trong góc bếp với chiếc tạp dề hồng, cười nói
"Được! Không phiền không phiền! Con vui là được rồi!"
"Dạ! Cảm ơn mẹ!"
Hàn phu nhân cùng cô chuẩn bị bữa sáng, sau đó thì cả nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-cung-chieu-vo-cua-han-tong-tai/2805205/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.