Con trai của An Nhi và Cao Luân bây giờ đã được một tuổi rưỡi, thằng bé tên là Vĩ Thiên. Mỗi ngày An Nhi ra ngoài đều gửi nó cho bà dì hàng xóm chăm sóc đến tận tối mới về. Cô ta đi làm một shop quần áo lớn buôn bán rất thuận lợi, nhờ vào thái độ nhiệt tình của cô ta mà bà chủ rất yêu quý, còn thưởng thêm tiền.
An Nhi choàng tay Hinh Ly lên cổ mình rồi dìu vào trong nhà. Dì hàng xóm bế Vĩ Thiên đến nhìn thấy liền hỏi.
"An Nhi? Đây là ai vậy con?"
"Dạ đây là chị gái của con. Dì bế Vĩ Thiên giúp con một lát, con dìu chị ấy vào phòng".
"Được được".
Từ ngày làm mẹ và sống một mình, An Nhi thay đổi rất nhiều. Cô ta không còn bướng bỉnh cáu giận, lại biết chăm sóc con rất tốt mặc dù thời gian bên con không nhiều.
Đặt Hinh Ly nằm xuống ngay ngắn, An Nhi chạy đi tìm một bộ quần áo của mình để bên cạnh, chuẩn bị nước ấm và khăn lau. Vừa ở ngoài bếp nấu ít cháo hành giải cảm, cô ta hỏi dì hàng xóm.
"Vĩ Thiên có ngoan không dì? Thằng bé không phiền dì chứ?"
Dì ấy vừa vỗ lưng thằng bé vừa cười hài lòng.
"Ngoan lắm con à! Dì chỉ ở có một mình, mỗi lần thấy thằng bé là cứ vui trong lòng làm sao ấy!"
"Cảm ơn dì!"
Mọi thứ đã chuẩn bị đầy đủ, An Nhi lấy khăn ấm lau mặt giúp Hinh Ly rồi thay quần áo đắp chăn bông cho cô. Sắc mặt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-cung-chieu-vo-cua-han-tong-tai/2805180/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.