Hôm sau, Hinh Ly và Thiếu Phong vẫn chưa có ý định làm lành. Anh định đi đến bệnh viện đó một chuyến nên đã dậy chuẩn bị một ít. Khi đi ngang qua phòng khách nơi Hinh Ly đang ngồi bón bột ăn dặm cho Bảo Bảo và Bối Bối, anh cũng chẳng nói lời nào mà đi luôn.
"Anh đi đâu vậy?"
Thiếu Phong không trả lời, cứ thế mà đi. Hinh Ly cảm thấy khó chịu, cô đứng dậy gọi lớn.
"Hàn Thiếu Phong? Tại sao lại không trả lời em?"
Anh dừng bước, quay người lại nhìn cô xa cách lạnh lùng, tay đang cài lại chiếc cúc áo ở cổ tay.
"Không phải em không muốn nhìn mặt anh nữa hay sao? Vậy thì bây giờ anh đi!"
Thiếu Phong bỏ đi, mặc cho cô có kêu gọi như thế nào cũng không quay đầu lại.
...
Anh đi thẳng đến bệnh viện đó với nét lạnh lùng đằng đằng sát khí. Các nhân viên y tế trong bệnh viện vẫn đang vui vẻ rộn ràng vì tin tức thì khi nhìn thấy anh lập tức im bặt, ai nấy đều sợ xanh xao mặt mày.
Thiếu Phong đi tới đâu thì các y tá đơ người tới đó, người thì sợ hãi, người thì trố mắt nhìn.
"Hàn thiếu gia đến rồi!"
"Phải đó! Lần này bệnh viện chúng ta gặp rắc rối rồi!"
Thiếu Phong đến trước phòng nghị trưởng đập cửa, ông ta mở cửa ra nhìn thấy anh đã đơ họng. Anh đi vào tự nhiên ngồi trên ghế đối diện bàn làm việc của ông ta.
"Chào Hàn tổng! Thật là vinh dự cho tôi quá, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-cung-chieu-vo-cua-han-tong-tai/2805162/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.