Hội trường lớn như vậy, ngoại trừ tiếng nhạc không còn tiếng ồn nào khác, tất cả đều nín thở nhìn xem Cố Cách Cách biểu diễn. Đây là buổi biểu diễn chứ không phải trang điểm, bởi nếu cô ăn mặc cầu kỳ thêm chút nữa, ắt hẳn người ta sẽ nghĩ tay cô đang múa. Động tác nhanh nhẹn và mỹ cảm như mây bay nước chảy; phấn, bút, lược chải ở trong tay cô hệt như ảo thuật, đổi đến đổi đi. Thần kỳ nhất chính là cô có thể một tay cầm ba cây bút, bút vẽ mắt, kẻ lông mày, vẽ viền môi không chút loạn với nhau, bên tay kia thì cầm phấn và nhũ bóng.
Không hơn không kém hai mươi phút, sau khi lau lần cuối ở khuôn mặt cuối cùng, Cố Cách Cách đã kết thúc công việc.
Người ở phía dưới lại bị làm mù hai mắt lần nữa, trên mặt đều là biểu cảm không thể tin. Năm người kia dù sau khi trang điểm không thể nói đã đẹp như thiên tiên (Bởi còn phụ thuộc vào cốt lõi, dù thế nào Triệu Bản Sơn cũng không thể hóa thành Lưu Đức Hoa...) nhưng so với trước quả như hai người khác nhau. Đương nhiên, một chuyên gia trang điểm bình thường cũng có thể trang điểm được như vậy; nhưng mấu chốt ở chỗ, chỉ trong một thời gian ngắn lại có thể biến năm người xấu thê thảm trở thành ngôi sao, quả thật phải có công lực rất thâm hậu.
Không biết là ai vỗ tay đầu tiên, sau đó tiếng vỗ tay như sấm dậy, thậm chí có cả tiếng khen ngợi trầm trồ.
Lúc này Cố Cách Cách mới âm thầm thở phào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-cach-gia-lam/4601102/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.