"Miêu Tư Lý, đây là lần đầu tiên tôi phát hiện em biết cách ăn nói đấy. Thật được mở rộng tầm mắt." Giờ phút này cả người Cố Cách Cách đang nằm trên Miêu Tư Lý, vuốt ve cằm cô tán dương, "Tuy mẹ tôi chưa tỏ rõ thái độ, nhưng theo tôi quan sát thì cửa ải này em sắp qua rồi."
Vẻ mặt Miêu Tư Lý đầy vui vẻ hỏi: "Thật sao?"
"Em không phát hiện lúc ra về, mẹ khách sáo tiễn em ra cửa sao? Đổi lại trước kia thì nhẹ là chổi quét đón chào, nặng thì thái đao hầu hạ. Không dọa em đâu, bằng công lực của mẹ tôi, nếu chống lại không chết cũng tổn thương, chỉ còn chút hơi tàn đi nhặt cái mạng nhỏ của em thôi đấy." Bộ dạng Cố Cách Cách hệt như được sống sót qua tai nạn.
"Như vậy bây giờ có phải gọi là, đại nạn mà không chết, tất hạnh phúc suốt đời không? Chị định thưởng cho em thế nào?" Miêu Tư Lý nói xong thật lưu manh đánh giá cô, trong mắt đã sớm viết xong đáp án. Em muốn ăn chị.
"Thưởng cho ——" Cố Cách Cách cố ý kéo dài âm điệu, trong mắt ánh lên vẻ tinh ranh, cười nói, "Không vội. Trước hết tôi hỏi em này, những điều em đồng ý với mẹ tôi là thuận miệng ứng phó, hay là thật tâm nghĩ vậy?"
"Đương nhiên là thật tâm nghĩ vậy." Miêu Tư Lý nóng vội trả lời, "Sáng mai gọi điện thoại cho công ty đi, chúng ta xin nghỉ một tháng."
Cố Cách Cách hỏi: "Em không hối hận đấy chứ?"
"Chỉ sợ chị không đồng ý." Miêu Tư Lý còn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-cach-gia-lam/4601096/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.