Miêu Tư Lý hỏi Diệp Mạn Điệp, công ty có chức vụ gì thiếu người không? Cô muốn sắp xếp cho chị hai của Cố Cách Cách vào làm.
Mặc dù Cố Vân có bằng đại học chính quy, nhưng đã bảy năm không đi làm. Diệp Mạn Điệp nghe vậy, sau một lúc trầm ngâm mới nói, thiếu vị trí "trợ lý tổng giám đốc".
Miêu Tư Lý sợ Cố Vân sẽ thấy ấm ức nếu phải làm công việc trợ lý, đặc biệt gọi điện thoại tới hỏi chị. Không ngờ Cố Vân lại thoải mái đồng ý, còn cười bảo : "Bây giờ công việc chị làm được cũng chỉ có bưng trà rót nước mà thôi."
"Bảy năm đã ở nhà, vì sao giờ đột nhiên muốn đi làm lại?" Diệp Mạn Điệp lật bản lý lịch sơ lược trên bàn, hỏi.
Cố Vân rót một chén trà hoa lài đặt trước mặt Diệp Mạn Điệp, sau khi ngồi xuống đối diện, mới không nhanh không chậm cất lời: "Trước kia có chồng nuôi, đương nhiên không cần đi làm. Giờ chồng chạy theo người khác, tôi và con trai còn muốn ăn cơm, nếu không tay làm hàm nhai, chẳng lẽ chờ chết đói đầu đường?" Nói xong còn xua tay một chút, không biết đang tỏ vẻ bất đắc dĩ với hiện tại hay là việc biết rõ còn cố hỏi của Diệp Mạn Điệp.
Diệp Mạn Điệp không hề ngẩng đầu lên, chỉ lạnh lùng: "Có thể tìm một người đàn ông khác nuôi."
Cố Vân cười khẽ: "Đàn ông mà đáng tin, có lẽ heo nái cũng leo cây được. Đã mắc sai lầm một lần, làm sao có thể giẫm tiếp lên vết xe đổ đây? Hẳn Tổng giám đốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-cach-gia-lam/4601074/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.