Trong lòng Lục Thầm vẫn nhớ tới lời thề son sắt ấy.
Trong tiềm thức anh cho là không ý gì xấu, nhưng lúc ngủ sẽ không thể không nằm mơ.
Đặc biệt là lúc thức đêm sau đó ngủ rồi mơ, trong mơ anh luôn làm mọi thứ hỗn loạn lên.
Ngày hôm sau chú nhỏ tỉnh lại, cảm thấy mình đang được một người đàn ông cao lớn ôm vào trong ngực.
Không cần nghĩ cũng đoán được người chung giường với cậu là ai.
Lục Thầm nhìn vẻ bề ngoài lịch sự nho nhã, dáng người khá cao, cơ bắp khỏe mạnh, nửa người đè lên người cậu. Hơi thở đều đều phả lên hõm vai cậu, hơi thở đó cứ thế đi thẳng vào lỗ tai chú nhỏ.
Chú nhỏ 18 tuổi làm gì có loại kinh nghiệm ấy, ngay lập tức mặt tối sầm, cả người cứng ngắc.
Biết rõ người này ngủ rất xấu, cậu kiềm chế tính khí một chút, đưa đôi tay khô ráo huých vào người anh, gọi tên anh: "Lục Thầm, tỉnh đi."
Lục Thầm còn đang trong giấc mơ.
Ninh Hoảng dứt khoát không để ý đến người này, chật vật đứng dậy.
Ai biết vòng tay ấy càng siết chặt hơn, Lục Thầm dán chặt lên người cậu, hồi lâu lẩm bẩm làm nũng: "Chú nhỏ, chú đừng động, để em làm thêm lát nữa... "
Lời nói lẩm bẩm vào sáng sớm còn pha chút khàn khàn, gần như dán lên tai cậu, hoà với không khí lọt thẳng vào lỗ tai.
Ninh Hoảng vốn đã khá nhạy cảm với âm thanh, nhưng âm thanh này còn có dòng điện nữa, nó chạy dọc theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-biet-tuoi-tac-khong-ro/3334622/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.