Hình như mỗi lần gặp Lưu Dĩ Vân là Tần Gia Mộc lại thấy bên cạnh hắn có một cô gái, mỗi lần mỗi khác.
Không ngờ lần này thế mà lại là Du Lan, phải công nhận năng lực kinh người của Lưu Dĩ Vân, dù chơi đùa qua đường cũng biết chọn những cô gái vừa xinh đẹp vừa có gia thế.
Mà Du Lan và Lưu Dĩ Vân bên kia cũng thấy 3 người, vốn Du Lan đã định từ bỏ Phương Chính Hạo rồi, không muốn gặp anh, nhưng Lưu Dĩ Vân cứ kéo cô vào.
"Lâu rồi không gặp!" - Lưu Dĩ Vân ngồi xuống đối diện Tần Gia Mộc, nói một câu.
Tần Gia Mộc cũng chẳng thèm câu nệ gì, lần trước tuy là anh ta cứu cậu thật, nhưng kiểu người trăng hoa thế này, nhìn thế nào cũng không tiêu hóa nổi.
"Chào anh!" - Tần Gia Mộc chỉ lạnh nhạt chào một câu.
Lưu Dĩ Vân nhướn mày một cái rồi cười.
"Cũng không cần phải lạnh lùng thế chứ?"
Phương Chính Hạo ngồi bên cạnh thấy Lưu Dĩ Vân cợt nhả, không nghiêm túc, không đợi Tần Gia Mộc lên tiếng, anh đã nói: "Với người mà Mộc Mộc không thích, em ấy không thích nói nhiều."
Một câu "Mộc Mộc" đã chứng tỏ mối quan hệ của Phương Chính Hạo và Tần Gia Mộc rất thân thiết. Du Lan ngồi cạnh Lưu Dĩ Vân đã khó chịu đến mức muốn đứng dậy rồi.
Tần Gia Mộc ngoài gương mặt kia thì có gì để thu hút mà một đám người cứ bu vào cậu ta cơ chứ? Hôm nay đi cùng Lưu Dĩ Vân chỉ là vì hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-vi-soai-ca-deu-yeu-toi-phai-lam-sao-day/2508520/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.