Quy mô của buổi triển lãm truyện tranh lần này đúng là rất lớn, lúc Tần Gia Mộc đưa vé cho nhân viên soát vé, thậm chí người ta còn nghi ngờ cậu không phải là được mời, bởi vì còn quá trẻ, lại chưa từng thấy bao giờ.
Cậu đành phải lấy tin nhắn bên ban tổ chức triển lãm gửi đến hôm qua để người ta xác nhận thì mới được đi vào.
Sau đó khi vào trong rồi, cậu lại bị người ta nhìn chằm chằm, nhưng Tần Gia Mộc cũng phải cố mà lơ đi.
Đa phần những họa sĩ xuất hiện ở đây đều khá quen thuộc với công chúng, đều lộ diện trước truyền thông rồi. Duy chỉ có cậu, xuất hiện trước truyền thông không chỉ một lần, nhưng đều không ai phát hiện ra, thế nên trông cậu khá lạ.
Buổi triển lãm hôm nay còn có một hoạt động đấu giá ở cuối buổi, Tần Gia Mộc không định mua bức nào, chỉ đến để xem với nhân tiện xin chữ kí của vị họa sĩ cậu ngưỡng mộ kia.
Tìm thấy nơi trưng bày bức tranh mà cậu khá tâm đắc, còn đang đứng ở đó để ngắm nghía thì đột nhiên có người khẽ vỗ vai cậu. Cậu quay đầu nhìn thì thấy là một thanh niên trẻ tuổi, còn khá đẹp trai, đeo kính gọng tròn khiến anh ta trông có vẻ thư sinh.
Nhưng mà, hình như cậu đã gặp người này ở đâu rồi thì phải.
Tần Gia Mộc lịch sự: "Cho hỏi anh là,..."
Thanh niên kia mỉm cười rồi đưa tay ra bắt tay cậu: "An Tử Kiệt."
Vừa nghe thấy cái tên này thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-vi-soai-ca-deu-yeu-toi-phai-lam-sao-day/2508471/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.