Cho đến chiều ngàyhôm sau, Mặc Kỳ Thương cùng Mặc Kỳ Luân đồng thời nhận được một đơn kýxác nhận. Trong đó ghi rõ rằng: Số 13 đã mất tích. Kể từ đó đến nay đãtrốn không đến lĩnh hình phạt được hơn 1 ngày. so theo mức độ hình phạtnày, số 13 bị hủy bỏ tư cách làm cận vệ của gia tộc Mặc Kỳ. Đồng thờinếu để tìm được thì sẽ giết không tha. Cả hai người đã đủ đau đầu vềchuyện xảy ra trước đó. Giờ nhìn đến đây, cơn tức không nhịn được xôngthẳng lên. Cả hai đồng thời tìm đến căn phòng dành cho Thập Tam.
“Đại ca, anh cũng đến đây?”
Mặc Kỳ Thương im lặng không trả lời, Mặc Kỳ Luân cũng không hỏi thêm. Vàođến nơi, thấy dì Tam đang lục lọi mép giường rút ra một cuốn sổ. Vừathấy hai người vào, dì Tam liền giật mình rớt cuốn sổ xuống đất. Bà đãthu dọn hết những đồ đạc liên quan, chuẩn bị đi hỏa thiêu, chỉ quên mấtcuốn nhật kí này.
“Ha…hai vị chủ tử…”
“Bà đang làm gì?” Mặc Kỳ Thương hỏi, độ ấm trong giọng nói giảm xuống thật thấp. Thập Tam không có ở đây.
“Tôi…tôi…”
“Thập Tam đâu?” Mặc Kỳ Luân phiền chán hỏi.
”Con bé…con bé bỏ trốn rồi.” Dì Tam chột dạ đáp lại, đây là lần đầu bà nóidối với mấy vị chủ nhân. Đến chính bà còn cảm thấy mình rất lộ liễu.
“Vậy bà vào đây làm gì?”
“Thưa, tôi muốn lấy vài món đồ Thập Tam cầm của tôi.”
“Cuốn sổ đó sao” Mặc Kỳ Thương ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm dì Tam “Nói sự thật, hoặc là chết.”
Qua bao lâu, trước sự áp đảo triệt để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-ong-xa-ai-cung-can-phai-day-do/63522/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.