Edit: Mimi
*****
Lúc ấy còn mải vui cười với Tạ Kiến Vi, nên Lục Ly vẫn chưa có cảm giác gì cả, nhưng hiện giờ nhớ lại, hắn mới thấy hết hồn.
Phép thuật di dời đau đớn chỉ có Tạ Kiến Vi biết, mà nhóc Mị ma kia lại chính là Tạ Kiến Vi…
Đầu Lục Ly ong ong từng trận. Một sự thật được che giấu gần như sắp trồi lên mặt nước. Lục Ly không nhịn được mà hỏi: “Chỉ có Nhân loại biến thành Ác ma thì mới được gọi là Ác ma phi nguyên sinh à?”
Tiểu ác ma đáp: “Hẳn là vậy, ngài là Thiên sứ đọa thành, chẳng phải hoàn toàn không sợ đêm Thiên Mạc đó sao?”
Đúng là hắn không sợ. Ở Ma giới mấy trăm năm, hắn đã trải qua vô số đêm Thiên Mạc, nhưng chưa bao giờ biết cơn đau thấu xương là gì. Song nếu nghĩ cho kĩ thì dường như mỗi lần đêm Thiên Mạc sắp sửa buông xuống, hắn đều nhìn đến nhóc Mị ma kia.
Đối phương nấp trong góc nhìn lén hắn, thỉnh thoảng sẽ lơ đãng mà tới gần hắn hơn một chút.
Người nọ có chạm vào hắn không? Yến hội đông người lại hỗn loạn, căn bản Luc Ly không thể xác định được.
Có lẽ là đã đụng.
Càng nghĩ Lục Ly càng bất an, trái tim hắn không ngừng quặn thắt.
Thực ra Lục Ly không cần phải hỏi tiếp nữa. Chờ khi bóng đêm buông xuống, tất cả sẽ bại lộ rõ rành rành. Bởi vì Tạ Kiến Vi không thể sử dụng phép thuật, như vậy cơn đau thấu xương kia sẽ ụp lên đầu hắn.
Nhưng Lục Ly không thể chờ đợi, dù là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-nguyen-soai-dong-loat-doi-ly-hon/734891/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.