*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: DLinh – Beta: Chi
*****
Muốn khiến Tạ Tri Vi chết, thật sự không phải việc khó.
Đương nhiên, việc đầu tiên cần làm là cho anh ta một lý do để chết.
Tạ Kiến Vi thay đổi giọng điệu, lo lắng bồn chồn nói: “Tuy lớn lên trong sự bao bọc nuông chiều, nhưng mẹ không phải kiểu người yếu đuối, bà là người rất mạnh mẽ.”
“Mặc dù khi đó tình trạng của tôi rất bất ổn, cuộc sống của bà rối như tơ vò, nhưng bà chưa bao giờ nghĩ tới chuyện tự sát, bà không thể bỏ lại tôi một mình, cho dù tôi chỉ là một đứa ngốc, bà vẫn luôn hi vọng tôi có thể bình phục trở lại như bao đứa trẻ khác.”
“Có điều, bản thân bà không muốn chết, nhưng lại có người muốn bà mau chết.”
Tạ Kiến Vi rũ mi, trong ánh mắt mang theo sự hận thù, giọng anh trầm xuống: “Lúc ấy, nhận thức của tôi chỉ bằng một đứa trẻ ba, bốn tuổi, nhưng những gì đã thấy tôi đều ghi tạc trong lòng, chỉ là khi đó không hiểu được, bây giờ mới nhớ ra…”
Càng nói, giọng anh càng trầm xuống, hiển nhiên, việc phải nhớ lại những chuyện này với anh quá mức gian nan, những ký ức ùa về khiến cả người anh đau đớn như bị đâm bởi ngàn mũi kim.
Lục Ly ôm lấy Tạ Kiến Vi, đặt một nụ hôn lên trán anh.
Tạ Kiến Vi dựa vào lồng ngực hắn tìm kiếm chút hơi ấm, anh tiếp tục kể: “Bọn họ muốn thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-nguyen-soai-dong-loat-doi-ly-hon/734881/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.