Edit: DLinh — Beta: Chi
*****
Lục Ly nhìn Tạ Kiến Vi từ trên cao, một lời cũng không nói.
Tạ Kiến Vi vẫn tỏ ra vui rạo rực: “Tuy Bạch Tống không đáng tin, nhưng đàn anh lại rất đáng tin, đến nhanh như vậy, tốt quá rồi.” Dứt lời anh lại muốn hôn Lục Ly.
Lục Ly đứng bất động. Chân Tạ Kiến Vi mềm nhũn, muốn hôn mà không được, kết quả cả người đều rơi vào lồng ngực của đối phương, bắt đầu cọ cọ.
Lục Ly ấn bàn tay đang sờ loạn của người kia, mở miệng nói một câu: “Bạch Tống tới Vitoya.”
Tạ Kiến Vi trợn to mắt, đầu óc dường như rất mơ hồ, vẫn không hiểu lời này là có ý gì: “Không đúng, tôi vẫn đang ở nhà, đây đâu phải Vitoya, tên khốn Bạch Tống kia căn bản không đưa tôi tới Vitoya.”
Lục Ly nhìn Tạ Kiến Vi trong chốc lát, cuối cùng khẽ thở dài, ôm lấy thắt lưng của đối phương: “Cậu muốn gặp tôi không?”
“Đương nhiên là muốn.” Tạ Kiến Vi cười ha ha, “Còn muốn gặp nó nữa.” Anh xấu xa nắm lấy đại Ly đã cứng từ lâu.
Lục Ly mặc cho đối phương làm bậy, nhưng giọng nói lại càng lúc càng trầm: “Tạ Kiến Vi…”
Sau đó, dường như hắn còn nói thêm gì đó, nhưng thật sự quá nhỏ, rất giống như đang ngâm nga trong cổ họng, dù có dán tai sát miệng hắn cũng không thể nào nghe rõ.
Bởi vì âm thanh này quá mơ hồ, nếu không kề sát, căn bản không phát hiện ra.
Tạ Kiến Vi cọ rớt một nửa quần áo, cả người đều vắt vẻo trên thân người đối diện.
Lòng Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-nguyen-soai-dong-loat-doi-ly-hon/734877/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.